
" ...Rất nhiều thứ trên đời có thể thay thế,nhưng tình Mẹ thì không. "
Sunday, May 11, 2014
VIẾT VỀ NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU
Con đã viết rất nhiều, viết rất rất nhiều, nhưng chưa một lần viết về mẹ, dù mẹ là người ở bên con nhiều nhất, lâu nhất và là người thật sự yêu thương con bằng tình yêu đầy bao dung và chân thật. Hôm nay con bỗng chợt nhận ra rằng...
Ánh mắt mẹ đem bình an đến cho con. Những lúc vô tình con nhìn thấy mẹ đang lặng lẽ ngắm chúng con chơi đùa, trò chuyện, một cảm giác ấm áp và an toàn lan tỏa trong con. Những lúc con đi đâu về hoặc bắt đầu đi, mẹ luôn ra đến tận cửa đón con, nhìn theo con. Có mẹ, con luôn tự hào mình là người hạnh phúc nhất,…
Đôi tay mẹ là một thứ có ma lực níu giữ đôi chân con. Những món ăn mẹ nấu, những cây trái mẹ trồng, những công việc thường nhật linh tinh... tất cả đều in sâu vào tâm trí con. Con phát hiện ra mình có một thói quen, thói quen so sánh mẹ với bất kì người phụ nữ nào mà con gặp “Mẹ con nấu món này ngon hơn nhiều”, “Con ghiền nhất là món abc mẹ nấu”, “Mẹ con bày con làm món này như vậy nè”, “Mẹ con làm khác hơn, mẹ con….”. Dù con ở nơi đâu, làm gì, con đều có thể liên tưởng đến mẹ và điều đó làm con nhớ mẹ nhiều hơn,…
Tiếng nói của mẹ đem sự trưởng thành đến cho con. Những lần mẹ dạy, những lần roi vụt lên kèm theo câu “từ nay chừa nghe”, những trận tranh cãi nảy lửa, cả những lần mẹ kể hoài hoặc nói hoài một chuyện nào đó từ sáng đến chiều.... Tất cả như mưa lâu thấm đất, con chẳng bao giờ hiểu cho đến khi con gặp phải những rắc rối từ bên ngoài. Mẹ không dạy con cách xử lý tất cả các tình huống, nhưng cách mẹ dạy giúp con vượt qua khó khăn và ít gây tổn thương đến mọi người.
Nước mắt mẹ làm mềm tim con, nơi mà con nghĩ mẹ chẳng bao giờ hiểu nổi. Thật vậy, mẹ chẳng bao giờ hiểu được tại sao con lại làm thế này, tại sao con lại làm thế kia. Bao nổ lực mẹ cố gắng để thay đổi con đều vô ích, nhưng nước mắt mẹ làm con đau lòng, đau hơn trăm ngàn roi vọt và khiến con phải tự điều chỉnh hành vi lối sống của mình. Con biết, hằng đêm mẹ vẫn thường quỳ bên giường cầu nguyện cho con và điều đó càng làm con vững tin hơn trên đường đời,…
Và mẹ, chỉ một từ đơn giản, người phụ nữ bình thường với những việc làm cũng rất bình thường đã khiến con phải rơi nước mắt khi ngồi viết những dòng này. Khiến con thấy rằng con thật hạnh phúc và cũng thật tầm thường so với tình yêu của mẹ.
Con không viết những dòng này vào ngày 20-10 hay 8-3 hay ngày gì gì khác. Con chỉ viết những dòng này vào ngày hôm nay, một ngày bình thường con cảm thấy thật sự nhớ mẹ, nghĩ về tình yêu của mẹ và viết bằng tình cảm thật sự trong con.
Lần đầu tiên con viết về mẹ, con tốn quá chừng là nước mắt. Điều tất nhiên là con sẽ giấu nhẹm cái bài viết này như bao đứa con gái cùng lứa khác. Vì mẹ yêu con rất thầm lặng, nên con cũng sẽ lặng lẽ yêu mẹ. Và mẹ, và con, sẽ luôn tự hỏi tại sao chẳng bao giờ hiểu được nhau.
Tại sao bày tỏ tình yêu với người xa lạ rất dễ dàng, nhưng lại quá khó khăn khi nói rằng con yêu mẹ?
Phạm Trình Thảo Nguyên
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Post a Comment